Forum Cao Đẳng Tin Học K6/08
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Câu Chuyện tình yêu

Go down

Câu Chuyện tình yêu Empty Câu Chuyện tình yêu

Bài gửi by vjsaotacodon Mon Aug 31, 2009 2:20 pm

Và tôi lại ngồi viết một Câu chuyện tình yêu…
Tôi sẽ viết về em. Tôi cũng không hiểu tại sao vào lúc này tự nhiên tôi lại nhớ về em, và muốn viết về em.
Những ngày này, tôi bị ám ảnh bởi những câu chuyện tình yêu. Câu chuyện tình yêu ngây thơ và trong trẻo như nước hồ mùa thu nhưng lại cuồn cuộn những cơn sóng ngầm của Dương Qua và Tiểu Long Nữ ám ảnh tôi. Câu chuyện tình yêu thơ mộng đến không tưởng nhưng lại rất gần gũi trong bộ phim Before Sunrise ám ảnh tôi. Việc gặp lại một người con gái đã từng mang đến cho tôi rất nhiều cảm xúc ám ảnh tôi. Và cả câu chuyện tình với nhân vật nam chính rất đồng cảm với tôi trong bộ truyện tranh Hoàng Cung của Hàn Quốc nữa, ám ảnh tôi.

Thực ra là khơi dậy cái ám ảnh trong tôi thì đúng hơn. Bao nhiêu đêm rồi, ngồi viết, tôi vẫn chỉ ước ao sẽ viết được một câu chuyện tình yêu thật là xuất sắc, thậm chí có thể dựng thành kịch bản phim, một bộ phim tình yêu có thể mang lại ám ảnh cho những người xem nó, giống như tôi đã bị ám ảnh bởi khá nhiều những câu chuyện tình yêu trên màn ảnh. Nhưng cũng có lẽ mà vì thế, tôi sẽ không bao giờ tự viết được một câu chuyện tình yêu của riêng mình. Tác phẩm của tôi chắc chắn lúc nào cũng sẽ bị ảnh hưởng. Buồn thế đấy.

Nhưng tôi rất hiểu tại sao tôi vẫn luôn nhớ về em. Bởi vì em có lẽ là người đã từng ở bên tôi lâu nhất, như một người yêu, dù hoàn toàn không chính thức. Và những khoảng thời gian tôi có với em cũng thật ngọt ngào. Sẽ không bao giờ trở lại được cái thuở ngây thơ ngớ ngẩn bồng bột đó được nữa đâu, em nhỉ. Thế nên mới đáng nhớ.

Nhưng tôi sẽ kể về những kỉ niệm nào đây, của tôi với em, để em có thể nhận ra là tôi đang viết về em. Mà có nên để em nhận ra không nhỉ. Vì bây giờ em đã ở bên một người mới, khơi lại những kỉ niệm cũ để làm gì.

Em buồn cười lắm nhé. Vụng về. Tinh tế. Ngốc nghếch. Thông minh. Trong em luôn là những mảng trái ngược.

Lần đầu tiên tôi tập toẹ kinh doanh trong đời, em là người đứng sát bên cạnh. Sao mà em ngốc thế cơ chứ, bỏ cả ôn thi để vẽ cửa hàng cho tôi, trông cửa hàng với tôi, cứ ở kè kè bên tôi để chia sẻ. Tôi thì ích kỉ, sinh ra đã thế rồi mà, cần em nên cứ giữ rịt lấy em.

Em kì lạ lắm nhé. Ở bên em, tôi thấy mình yếu đuối và đơn giản hơn. Nhưng tôi cũng chưa bao giờ thấy mình đàn ông đến thế.

Và chưa bao giờ tôi thấy mình lãng mạng đến thế.

Hơn nửa năm trời đi với nhau. Không một lời yêu. Không một lần cố tình cầm tay. Chỉ ôm vì gió lạnh quá. Tôi nín thở chờ em vượt qua kì thi quan trọng. Và em bỏ tôi ra đi ngay trước ngày thi đầu tiên.

Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu vì sao tôi mất em. Hoặc là có hiểu đấy nhưng cứ cố tình tỏ ra không hiểu. Có phải vì tôi có thể chờ mà em thì không thể chờ…

Mà thôi, đã là mất, đằng nào chả mất, tìm hiểu nguyên do làm gì cho phức tạp.

Một năm sau tôi và em gặp lại nhau, trở thành hai người bạn. Không biết từ lúc nào tôi lại trở thành cái bầu tâm sự cho em trút đủ mọi nỗi niềm yêu đương của em. Cứ thế đi bên cạnh em nhìn em thương hết người này đến người khác.

Mới hôm nọ gặp lại em. Thấy em khác rồi. Lớn rồi. Hào hứng kể về bến đỗ của mình.

Còn tôi thì vẫn là cái thằng lông bông ôm ấp cái khát khao viết được một câu chuyện tình yêu vĩ đại, và vì thế cứ để cho trái tim mình chạy rông, sẵn sàng loạn nhịp ba lần trong một ngày. Cứ thế này thì bao giờ tôi mới sẵn sàng để lớn?

THE END
__________________
vjsaotacodon
vjsaotacodon
Gamer
Gamer

Tổng số bài gửi : 96
Reputation : 0
Join date : 27/08/2009
Age : 34
Đến từ : Rach Gia

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết